Hình doremon mắc cười giống một đoạn tôi viết nên post lại. Chúng ta được truyền thông giáo dục rằng bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm. Hahaha, ừa, cũng đúng cơ mà hiếm lòi.
Đoạn này là diễn lại nguyên đoạn ý của quyển “những người xuất chúng” – “outliner”. Những đứa mà có thành tựu xuất chúng có cha mẹ thành công hiểu biết dạy dỗ với những thói quen xịn từ nhỏ. Mỗi ngày 1% khác biệt với mấy feng thì sau 10 năm 20 năm nó đã có nền tảng gấp 100 lần mấy feng rồi.
Lúc mấy feng 7 tuổi đang phân vân nên mua snack nào thì nó được bz nó cho uống sữa xịn, ăn đồ organic.
Lúc mấy feng 10 tuổi đang phân vân nên chơi chọn con gì trong đua xe gà thì nó đi học piano, violin.
Lúc mấy feng 14 15 đang coi nên quay tay với diễn viên nào thì nó được oz cho phụ quản lý cơ sở kinh doanh.
Lúc 18 tuổi mấy feng đang phân vân học ngành gì thì nó đã hiểu việc thiết kế và vận hành một business là như thế nào. (Đừng nghĩ đi học ở trường thì học được, bí kíp nội truyền không đó, đủ trình làm biz thì ít ai đi dạy lắm, hahaha)
Lúc 22 tuổi mấy feng mới tốt nghiệp đại học ngu ngơ khù khờ méo biết làm gì với cuộc đời thì nó đã tạo ra 2 dòng thu nhập và có khoảng 10 nhân viên.
Mỗi ngày khác một chút. Sự lựa chọn khác một chút. Hướng đi khác một chút. Mỗi cái một chút đó tích tụ qua nhiều năm thì sự khác biệt có thể lên tới cả trăm lần. Quý tộc không phải có một sớm, một chiều, một thế hệ. Nó là thành quả tích lũy của cả hàng thế hệ. Lúc ông bà ta thấy địch thì sợ, trốn trong rừng thì ông bà quý tộc của nó đang xông pha trận mạc đánh địch. Lúc ông bà ta ngán, trốn học thì ông bà nó đang ngồi nhai thuộc lòng mấy quyển sách để đi thi. Thế nên nếu feng sinh ra trong một gia đình không mấy xuất chúng, tệ hơn là khó khăn thì đó là một dạng nghiệp – karma của bộ gene mấy feng. Hên xui ngẫu nhiên thôi.
Nhưng bọn xuất chúng đó có biết không, không. Cũng như mấy feng, bọn nó chả biết con mẹ gì cả và cũng chả biết định hướng. Sự khác nhau là do những bước ban đầu cha mẹ định hình, dìu dắt, xây nền tảng. Nó bắt đầu cất lầu 2 lầu 3 thì các feng mới nhận ra ồ, thế là tôi phải xây nền tảng trước à, không được skip – cheat game, đi bán đa cấp làm giàu là sai à.
Off nhẹ về ý thay đổi và quyền chọn và sự nghiệp: ai cũng biết muốn phát triển thì phải thay đổi, phải dấn thân. Nhưng máu giấy, mạng ít thì quyền chọn để có sự thay đổi này rất giới hạn. Khó lắm mới xin được chân văn phòng, cha mẹ ở quê vừa yên tâm, giờ muốn bung ra nhưng sợ hãi đủ thứ, ngoài mức lương tạm bợ thì còn kỳ vọng mặt mũi của cha mẹ ở quê, rồi chắc gì thử thì sẽ thành công, cả bao cái fail mới được một cái thành. Team nhà giàu thì sao, cho mày thử đã đời, thử tới lúc ra business model thành công thì thôi, nhà giàu mà, sợ lol gì, chỉ sợ con cái không chịu làm không chịu thử thôi. Một bên cái giá phải trả quá lớn trong khi đó tài nguyên hạn chế, còn một bên thì được gia đình khích lệ – hỗ trợ với tài nguyên phong phú.
B . Phần nội công – tố chất, phẩm chất, cốt cách
Khúc này là giả thiết. Không sure lắm. NHẮC LẠI, khúc sau là giả thiếtttt. Ở trên là nói về những cái một chút trong quá trình sống. Đoạn sau là nói về cái nhiều chút – là bộ gene mà chúng ta được thừa hưởng.
Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Chúng ta được dạy lối suy nghĩ cào bằng rằng ai cũng giống ai khi sinh ra. Hehehe, no no mai feng à. Có những đứa được sinh ra với nhiều cái tố chất – tài năng ngầm ẩn vkl lắm. Mai feng cứ nhớ xưa đi học, nhìn vào một lớp học sẽ thấy vài đứa xán lán vượt trội so với bạn đồng trang lứa. Đời bọn này rất smooth – đời cứ êm như tiếng hát của lứa đôi ấy. Thầy cô yêu mến, chill, qua môn nhẹ nhàng, ngồi gần bọn này rất thích, rất dễ chịu, nhiều đứa thần thái kiểu này không muốn nổi nhưng vẫn cứ là tâm điểm chú ý. Tiếng ăng lê có một chữ rất hay để miêu tả bọn này, đó là chữ gifted. Gift là món quà, gifted là được ban tặng. Yah, có nhiều đứa được sinh ra được trời ban tặng rất nhiều món quà xịn xò làm đời tụi nó dễ thở.
Thiệt ra cái hào quang lấp lánh dễ chịu được tỏa ra từ người bọn nó đến từ phẩm cách – skill ẩn. Có nhiều skill không tên ví dụ như skill nhìn phát biết đứa nào ở level nào, skill thao túng với ngôn ngữ nhẹ nhàng, skill nhìn thấu mọi vấn đề, skill tư duy sâu – đấy là tôi mượn từ ngữ để nói ra cho dễ hiểu chứ mấy skill complex lắm, gò vào chữ cho xong thôi, có những thứ phi ngôn ngữ, không dùng ngôn ngữ để diễn tả được. Để tôi ví dụ độ complex về skill.
Những người làm nhân sự xịn (tôi nhấn mạnh là XỊN, không phải bọn HR nửa mùa xàm l hình thức), dân gian người ta hay gọi là người có khả năng coi tướng thì người ta có cái skill vầy. Người ta nhìn một phát hay hỏi vài câu là người ta biết phẩm cách, level, gia cảnh, xuất thân, hỏi thêm vài câu bâng quơ là biết bạn có thói quen gì, bạn đang hang out với những người như thế nào, bạn có thái độ sống, xu hướng hành xử như thế nào. Skill này thuộc dạng không tên, dân gian mượn chữ coi tướng để gắn vô cho dễ truyền đạt khi nói về mấy người như này.
Hay có cái skill nhìn một phát ra cốt lõi của vấn đề. Hehe, cái skill này highclass cực, khó cực. Căn bản là chúng ta không đủ sức nhìn ra được cách bộ máy vận hành, lol nào kêu nhìn được thì chắc mấy vấn đề của bay không dính tới tiền bạc ăn thua, thử dính tới việc phải ra quyết định tiền bạc ăn thua trong môi trường không rõ ràng thì sẽ hiểu độ khủng của skill này.
Tài hoa đôi khi là được thừa hưởng. Có những đứa được phân ra với những passive skill như vậy đó. Thế nên cũng cùng một môi trường, một công việc, cùng một mức nỗ lực ngang nhau mà nhiều đứa lại bỏ xa chúng ta.
C. Thế tôi phải làm gì nếu trời cho tôi một trái chanh chua.
Trời cho bạn một trái chanh thì hãy vắt nước chanh mà uống – trích seo hép quẳng gánh lo đi và vui sống. Off một vài ý về seo hép: mấy rồi nghía lại những quyển seo hép của tuổi thơ. Đọc chơi cũng ngộ ra nhiều cái. Nhưng có một ý lớn là không quan trọng bạn chơi – bạn đọc cái gì, quan trọng bạn là ai. Nếu không lậm seo hép coi nó như chân lý, và bạn đã có một lượng trải nghiệm đời thật nhất định thì coi cũng chắt ra được nhiều ý ok. À, năm 17 tôi thi đại học, lo lắng vkl nên bị đau bao tử, đọc quyển quẳng lo vui sống thì hết lo mà hết đau bao tử. Sometimes, it helps.
Quay lại bài.
Mã gene (ông bà, cha mẹ) đã chọn sai thì tới chúng ta phải trả giá là mức sống thấp, cơ hội cùi. Đời rất công bằng, nhưng không ở scale 1 2 thế hệ mà ở scale rất rất dài, hàng nhiều thế hệ. Có nhiều tool để bạn lấy lại vị thế của mã gene trong cộng đồng. Những tool này bao gồm:
Siêng năng làm việc học tập nhiều hơn người thường x lần; dũng cảm chịu rủi ro dấn thân đánh cược làm project. Không khuyến khích cờ bạc, vì đến nhanh thì đi cũng lẹ.
May mắn – không phụ thuộc vào bạn. Giống kiểu bộ gene của bạn vay nợ, sống trong comfort zone lâu thì giờ bạn phải mở liên tục để bù lại. Siêng năng làm việc học tập là cho ý này.
Hoặc bạn đánh bạc với god, dấn thân chịu rủi ro làm những cái mới. Thắng thì lên nhanh, thua thì out luôn. Fair.
Nợ bao nhiêu thì trả cho đủ. Còn nếu không cố gắng thì sống tà tà, đốt hết cái sướng của mã gene thông qua dopamine rẻ tiền. Cũng ok thôi, ai cũng có quyết định riêng, bạn cũng đâu có chọn được sinh ra và chơi game này, bạn ở đây giờ phút này đọc bài này là do cha mẹ bạn have sex. Cơ mà thiệt, nếu bạn chọn path này thì bạn nên ở một mình, đừng lấy vợ đẻ con vì con bạn đẻ ra thì sẽ khổ hơn người bình thường rất nhiều lần, còn khổ hơn cả bạn, chưa sinh ra nhưng đã cách xa vạch xuất phát vì có một thằng cha thấy ghê.
Hình cười vl