Trật tự của tiến trình
Có nhiều thứ thì quá trình tiến hành các bước không quan trọng lắm. Ví dụ như bạn ăn tiệc, thích thì gắp món thịt, ưng thì gắp món quá, xong hút nước sột sột. Hoặc bạn thích thì ăn sáng rồi mới cà phê hay cà phê xong rồi mới ăn sáng, whatever, với những thứ lộn xộn vô thưởng vô phạt thì trình tự không quan trọng lắm, thích thì muốn, muốn là cho, hứng là chơi.
Nhưng có nhiều thứ thì trình tự lại cực kỳ quan trọng. Ví dụ như phẫu thuật, phải gây mê rồi mới phẫu thuật, còn phẫu thuật rồi mới gây mê thì vlol rồi. Hoặc như nấu ăn, phải rửa thịt, sơ chế rồi mới nấu chứ nấu xong mới sơ chế rồi rửa thì đúng là retard. Rồi muốn thu quả thì phải trồng cây, chứ không có cây mà muốn quả thì chỉ có đi trộm quả nhà hàng xóm thôi. Hahahah, nghe đơn giản đúng không, đây là thứ ai cũng biết, chém làm lol gì. Heheeh. No no mai feng à, sự đời phức tạp hơn thế.
Chúng ta có thể nhìn thấy sự quan trọng của trình tự trong một số thứ nhưng lại không thấy cái này trong nhiều thứ khác. Để ví dụ.
Cua gái
Nhắc lại, không có khái niệm cua gái. Gái thích bạn rồi, bạn offer mối quan hệ. Chốt deal. Gái không thích con người bạn ở mức level này thì gái sẽ MÃI MÃI KHÔNG THÍCH BẠN, đừng cố đấm ăn xôi năn nỉ cưa cẩm, không bao giờ có kết cục tốt đẹp, đũa mốc mà đòi chòi mâm son hả mày. Muốn thuyết phục thì up level show thành quả, đèo nói nhiều.
Trình tự ở đây là gì: level cao. Thích gái. Tỏ tình với gái. Chốt kèo. Happy ending.
Ăn ngay ở đây là gì: level cùi. Thích gái. Trằn trọc hàng đêm trời để nghĩ cách cua, ib nhắn tin vớ vẩn em ăn cơm chưa, hôm nay em mặc cái áo xanh đẹp quá, em thèm trà sữa không… tỏ tình. Fail kèo – vào black list, friendzone.
Cái trằn trọc hàng đêm đó là vì mâu thuẫn nội tâm của chúng ta. Chúng ta có cơ chế biết gái đèo ưng chúng ta, chúng ta nên đi farm level để gái ưng, nhưng chúng ta đèo hiểu, chúng ta lười, chúng ta muốn ăn ngay. Cơ chế lùi về để tránh thất bại và cơ chế ăn ngay ngu si đánh nhau. À, vì sao chúng ta do dự khi tỏ tình với gái. Hahaha, gái có cơ chế hay lắm, nó không thích bạn mà bạn tấn công thì nó sẽ thấy tởm, thấy ghê ghê, tỏ tình thì nó còn thấy gớm nữa. Có vài em thì kinh nghiệm nhiều, từ chối khéo, cho bạn vào friendzone hoặc cho làm vệ tinh ô sin.
Làm giàu
Cũng như hái quả. Trình tự là trồng cây, bón phân, chăm cây, thu quả. Ăn ngay thì sẽ chơi bón thuốc, phun thuốc, ra lẹ đó, ừa mà ăn đi, ngộ độc sùi bọt mép cm nha con.
Đọc lại series bài gươm damocle.
Nhân chi sơ, tính vốn thích ăn ngay. Hehe.
Cơ chế bản năng thôi. Cơ chế nguyên thủy, vì thời nguyên thủy, năng lượng là một thứ quý giá không thể phung phí được, chọn sai thứ để invest năng lượng thì ăn l, bật bãi thôi, cơ chế lý năng lượng của bản thân thôi. Ăn ngay bản chất của nó không xấu. Nó chỉ là lỗi thời, không còn hợp thời thôi. Chửi nó tội nghiệp.
Thật ra từ nhỏ đến lớn hoặc những thế hệ trước họ kiểm soát rất tốt cái tính ăn ngay này, cá nhân tôi thấy hệ thống giáo dục chưa chuẩn nhưng ít ra cũng dạy tôi được một thứ rằng muốn có vinh quang thành quả (được hạng nhất về khè hàng xóm tụi bạn, phê phết) thì phải biết siêng năng, kiên nhẫn trong một quá trình dài (1 năm). Hay như các cụ có những nền nếp xưa kiểu có thèm cũng không ăn, phải nhường miếng ngon cho người lớn. Hoặc phụ huynh xưa hay có cái luật, làm xong bài tập, được điểm 10 thì mới cho tiền đi chơi game hay mua đồ chơi. Những cái nhỏ nhỏ đó nó tạo cái nền chịu đựng kiểm soát cái niệm ăn ngay.
Nói lại, chúng ta không khôn ngoan lắm đâu khi chúng ta không thể nhận ra sự quan trọng của tiến trình trong nhiều thứ.
Xưa chúng ta biết kiềm chế để đạt được nhiều thứ vì CHÚNG TA KHÔNG CÓ QUYỀN CHỌN (LỰA). Cha mẹ, phụ huynh chọn cho chúng ta rồi. Thế nên có nhiều đứa rất ok, rất khôn ngoan trong những môi trường mang tính áp đặt và vô trùng (rõ ràng), nhưng khi thảy ra đời gồ ghề với chút tự do (có quyền chọn) thì bọn này fail. Ở đây sẽ so sánh game real life và game nhà trường.
Game real life phức tạp và vô minh hơn, game nhà trường. (dĩ nhiên).
Game nhà trường thì path – qui trình để được phần thưởng thì rõ ràng. SIêng năng, hiểu bài, ra thành quả tốt. Bạn biết input, quá trình sản xuất, và ra output. VÀ bạn đèo quá quyền chọn. PHẢI ĐÁNH CHO XONG TRÙM cấp 1, cấp 2, cấp 3. Không có nút quit, cứ chơi thôi. Muốn quit game thì hơi khó, chắc phải đập máy, hehe, đứa nào quit sớm thì thấy obz phản ứng ghê cỡ nào.
Game real life. Bạn đèo biết quy trình. Trùm trường học thì nó rõ ràng, biết ngày giờ đánh, trong ánh sáng mặt trời, còn có manual đánh trùm nữa (đề cương ôn thi). Trùm real life thì trong sương mù, đèo có manual bóng tối bao phủ 90%, mà đôi lúc không phải 1 con mà là 4 con, thêm cái trùm đôi khi là đồng đội của bạn, hay thanh ma kiếm mà bạn chưa thuần, hay con ngựa chiến mà bạn lái chưa quen.
Thứ duy nhất dẫn đường bạn là CẢM GIÁC ăn ngay cảm tính. Lương thấp, đèo chơi. Làm hoài đèo thấy tiền, nghỉ. Tán hoài chán quá, tới đêm say kềm đếch được, tỏ tình. À, tới lúc ra đời thì nút quit game everywhere, không còn ai áp đặt ta nữa, và chính chúng ta cũng không cho ai cái quyền đó. Chỉ còn chúng ta kiểm soát chúng ta. Và phần lớn thì đèo có khả năng kiểm soát bản thân.
Không kiểm soát bản thân (cảm xúc, cảm giác) được cũng là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Chúng ta không kiểm soát được vì chúng ta KHÔNG ĐƯỢC DẠY các kỹ thuật để kiểm soát. Hahaha, mấy thằng lol nào ra vẻ, ôi, bọn ngu si yếu đuối, vô minh không có khả năng kiểm soát bản thân là mấy th lol chưa đánh boss bao giờ mà chỉ nhìn người khác đánh boss. Bọn đánh boss rồi thì tụi nó nhìn tụi nó sẽ thông cảm chứ không xem thường. Thứ đáng bị khinh thường là bọn đèo đánh boss nhưng ra vẻ thanh cao chữ nghĩa. Ngồi ngoài nhìn thì thấy đơn giản dễ lắm, cứ làm đi rồi mới biết.
Xưa thì bạn được một hệ thống vô minh lead giùm, giờ thì bạn được một thằng đb (chính bản thân bạn) lead, không toang mới là lạ. Hehe.
Nhân chi sơ, tính vốn thích ăn ngay. Giờ thì thêm bọn truyền thông, môi trường xunh quanh khuyến khích ta ăn ngay. Double, tripple, penta killl.
Trước khi nói cái này thì nói cách chúng ta hiểu trình tự của một thứ gì đó. Phải cao nhân lắm mới có thể nhìn thấy trình tự của mọi thứ. Người bình thường thì không đâu. Chúng ta chỉ có thể hiểu trình tự khi chúng ta HỌC – BIẾT, LÀM, SỐNG, VÀ TRẢ GIÁ với nó. Bạn biết chế biến thịt vì bạn đã nhìn mẹ bạn làm, rồi bạn làm bạn mới biết. Bạn biết trồng cây vì bạn đã thấy gia đình bạn struggle với nó bao nhiêu năm. Chắc có vài cách học khác xịn hơn mà tôi không biết. Nhưng học thật, biết thật thì chỉ có sống với nó, làm nó, trải qua nó thì mới biết được.
Như chúng ta biết hệ thống trường học còn nhiều thiếu sót vì chúng ta đã trải qua 1 thập kỷ hơn mệt mỏi với nó. Chứ giả sử bạn không được đi học mà chỉ bán vé số thì bạn sẽ luôn ao ước được trải qua 1 thập kỷ mệt mỏi đó. Đừng nghĩ rằng mình khôn ngoan, chúng ta chả biết mẹ gì đâu.
Giờ tới môi trường xung quanh feed cái tính này. Lấy lại nhiều ý từng viết.
Đọc lại một post cũ về ăn ngay: https://www.facebook.com/pepeandlife/posts/165941678379269
Những cái media platform như fb, insta, tiktok nuôi cái tính đòi thỏa mãn ngay này rất tởm. Bọn này đánh vào tiềm thức và train dân số cho việc được giải trí ngay (có phần thưởng ngay). Làm mất đi khả năng cố gắng chịu đựng để đạt được quả ngon hơn. Hãy nhớ lại lời hứa khi xưa cha mẹ ta hứa được hạng nhất thì mới cho chơi đồ (chơi game). Giờ thì vì lý do gì mà cố gắng, nhẫn nại chịu đựng khi mà ta có thể cứ mỗi 10 20p chơi đồ một lần.
Post lại.
Số đông thì vô minh và trôi theo dòng. Định lực (tạm coi là năng lượng của sự chú ý) của mỗi người nó như nước vậy. Mà nước thì chảy chỗ trũng. Chỗ trũng là path sướng nhiều mà phải bỏ năng lượng tập trung ít. Chỗ cao là path sướng mà phải bỏ năng lượng tập trung nhiều. Xưa không có game gủng porn thì chơi chim, chơi đá banh, chơi hoa, chơi tranh, chơi tem. Giờ có game porn mxh thì nước chảy chỗ trũng chơi mấy môn đó.
VÀ HÌNH NHƯ là cái mức trũng này nó càng ngày càng trũng. Nói ví dụ như xem phim. Xưa get high thì ngồi coi bộ phim 2h. Sau có youtube, 2h là quá nhiều vì dân tình quen với clip 15 20. Thế là standard phải thấp xuống là cứ trong một short time là phải có một liều kích thích dopamine. Giờ clip 5p thôi. Mà 5p vẫn còn nhiều quá, ai hơi đâu rảnh ngồi TẬP TRUNG COI cái clip 5p nữa. Thế là fb watch ra đời. Xong bây giờ ultimate là tik tok cứ 5 7s là một liều. Thề, tương tác với mấy cái clip tik tok trên fb watch độ khoảng 20p là thấy đầu loạn vkl luôn.
Game cũng vậy. Xưa game khó như chó. Có con boss đánh 3 4h không xong. Giờ thiết kế vậy thì chắc fail. Thế là đẻ ra cái thể loại mobile game cứ 5 10p là có dopamine chiến thắng.
Nói tóm lại, muốn làm ra cái gì thì cũng phải có trình tự, và trình tự thì rất quan trọng. Vấn đề là chúng ta méo biết mặt trình tự (các vấn đề cần giải quyết – theo thứ tự), cách biết là chơi game (hoặc có thầy, thầy quăng cho manual) tự mò.
Còn về phần ăn ngay, game đã khó mà player thì đần, đèo có khả năng kiểm soát, thứ chính mà kiểm soát hoặc hành chúng ta là bản tính đòi ăn ngay.
Bonus cái hình minh họa chất cho cái mindset ăn ngay này
bruhhhhhhhh