Chap 2. Nhìn nhận ở khía cạnh làm biz (business).
Và Bonus thêm vài ý về stress management.
Chap 1. https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=272055401101229&id=103942814579156
Chap 1 chủ yếu nói về những vấn đề ở class đơn hệ aka chỉ ở bản thân feng. Chap 2 thì thử đá qua ở mức biz.
Bài này tôi viết vì đang có nhu cầu hệ thống lại não nên bố cục bài sẽ đi theo kiểu ảo diệu hay bình dân hợn là méo có bố cục gì cả.
Tản mạn về vấn đề khi làm biz
Luật đơn giản. Quy mô càng nhỏ thì càng dễ kiểm soát. Quy mô càng to thì càng khó nắm bắt điều khiển.
Feng chạy bộ tốt – sử dụng cơ thể tốt nhưng chưa chắc là sẽ cưỡi ngựa tốt và nếu cưỡi ngựa tốt thì chưa chắc là sẽ chăn ngựa tốt. Chăn ngựa tốt thì chưa chắc đánh trận tốt. Đánh trận tốt thì chưa chắc làm tướng tốt. Thế nên học giỏi mặt tươi sáng có sức hút thì chưa chắc ra việc.
Mỗi game cần yêu cầu về phẩm chất và kỹ năng khác nhau nhưng tựu chung thì càng lên cao thì càng khó. Càng cần nhiều phẩm chất, kiến thức, kỹ năng khác nhau. VÀ nó phải đi chung.
Ví dụ chơi.
Cua gái level thấp thì đẹp try HOẶC có tiềm năng HOẶC background xịn.
Tầm trung thì đẹp try và có tiềm năng hoặc đẹp try background xịn HOẶC (x và y) HOẶC (y và z).
Cao thì phải hội tụ x VÀ Y VÀ Z.
Có càng nhiều phẩm, skill thì càng dễ chơi game. Càng ít thì càng khó.
Thế nên feng coi film mafia thấy mấy ông trùm bố chọn người kế thừa hay nói kiểu: nó không có đủ tư chất/tố chất/ phẩm chất để làm một ông trùm. Thường thì làm trùm một lãnh vực nào đó thì sẽ hiểu game đó và thừa biết thằng nào có đủ tư chất làm việc đó. Thường thì cái tư chất này ở mấy thanh niên ất ơ nó biểu hiện ở dạng thô là thái độ của thằng đó với sự việc. Feng đụng sự đó thì chiến đấu hay bỏ chạy, gặp sự khác thì chia đều cho anh em hay ăn mảnh một mình. Sự vật trên đời rất phức tạp, nhìn vậy mà không phải vậy, nhìn không phải vậy mà là vậy. Trùm là người nhìn được cái lõi thâm sâu (ai là ai, ai như thế nào, ai làm được gì) để ra quyết định chuẩn xác – critical.
Tiếp. Nói về cáu chuẩn xác. Bữa có đứa comment bài cũ nói rằng sự đời đơn giản, là do tôi phức tạp hoá vấn đề. Ở một khía cạnh nào đó thì \”đời khá đơn giản\” vì feng làm gì thì cũng sẽ có outcome – kết quả. Vấn đề là: kết quả đó như thế nào.
Thay vì feng có thể tạo được một biz với lãi 1 tỷ thì giờ chỉ là 100tr. Thay vì nhân viên vui vẻ thuận hoà thì giờ nhân viên nghi kị đấu đá lẫn nhau. Đúng, feng vẫn lời 100tr 1 tháng nhưng đó là worst possibility.
Hay đơn cử hơn là năm vừa rồi đáng lẽ feng có thể học thêm nhiều skill, update bản thân nhiều mặt.
Nhưng tới cuối năm vẫn là một thằng ất ơ loser lạc lối.
Ăn nhau ở chỗ đó. Cùng một hành động nhưng mỗi người cho đầu ra khác. Dĩ nhiên là quan hệ nhân duyên phức tạp. Đầu vào nhìn có vẻ giống nhau nhưng bản chất là không giống nhau. Cùng xuất phát điểm nhưng thiên thời địa lợi nhân hoà của mỗi thằng mỗi khác.
Đó, tới đây thì kiểu nhìn đời phức tạp cho ta một lợi thế về tâm. Không ghen tị và không kiêu ngạo. Nhân – duyên của mỗi người khác nhau nên việc cộng đồng xã hội áp tiêu chí thành công cho mỗi người theo một mẫu nhất định là không chuẩn. Feng không thể nào so thành quả với con nhà có lợi thế to, vị thế xịn được. Vì đó là vô lý. Hiểu thông thì rũ được tâm ghen tị. Và feng cũng không thể look down với team chiếu dưới, vì khi feng hiểu thì sẽ thấy cái chỗ feng đang đứng thì công sức cố gắng của feng không bao nhiêu, công sức vun đắp của gia đình cũng nhiều. Nội cái tố chất từ bộ gene cũng bao nhiêu rồi.
Đó, nội cái này thôi là tâm cũng nhẹ nhàng.
Cái lợi thế thứ 2, khi nhìn đời bằng tâm thế phức tạp và vấn đề là sự tương tác đa chiều của nhiều yếu tố trong một ma trận phức hợp, là feng có thể áp tiêu chí cho bản thân một cách HỢP LÝ. không quá sức nhưng cũng không quá dễ. Không quá cao nhưng cũng không quá thấp.
Ví dụ.
Feng là lính mới tò te làm biz. Thì feng ko thể đòi doanh số 10 tỷ một năm. Vốn mỏng, thế yếu, quan hệ mối lái ít. Có nhiều thứ cần thời gian chứ ko có liền được. Lính mới tò te làm biz thì thứ cần phải sửa là chính bản thân. Trau dồi học hành, tìm cách làm việc hiệu quả, cải tiến sản phẩm, chăm sóc khách hàng cho tốt, duy trì được phong độ và chất lượng sản phẩm. Khi đã thuần thanh mấy cái nhỏ thì feng mới nên bắt đầu có vụ áp doanh số. Đó, thay vì áp cho bản thân cái vô lý thì ta áp cho bản thân cái hợp lý. Cái này khi làm biz thì đỡ hại cực kỳ, đi làm công thì feng ngu feng chịu nhưng khi làm chủ thì nếu feng ngu (và không biết điều) mà cứ áp những sự vô lý thì người dưới feng gánh hết.
Thực ra khi tôi nói nhìn sự vật phức tạp hơn là tôi đã nói sai. Dùng đúng chữ phải là: nhìn sự vật như nó là. Cá nhân ngáo chữ như tôi thì thấy sự đời phức tạp, rối rắm khó giải quyết chứ cao nhân chad style thì nhìn phát là ra cái lõi, giải quyết phát thông luôn.
Như đã nói ở chap 1. Thì để cái phức tạp nó chuyển hoá thành đơn giản trong đầu feng thì cần kinh nghiệm chinh chiến đời thật nhiều vkl. Hãy nhớ lại những bước đầu tiên feng chinh phục thứ gì đó và nơi feng đứng hiện tại. Nhìn lên thì thấy xa xôi diệu vợi. Xuống thì thấy đơn giản nhỏ bé.
Như alexandre đại đế nhìn cục dây quận với cục diện rối rắm thì ông méo có gỡ. Ông chém phát là giải quyết xong câu đố.
Ở post này thì tôi sẽ dùng chữ nhìn sự vật phức tạp cho mấy feng dễ ngấm.
Để ra được tầm tắt não mà vẫn chuẩn – critical thì feng phải làm chuyện đó cỡ 10000 (hay 10000) lần chi đó. Tiếp xúc với đủ biến thể của data, đánh trận đủ lâu thì tự động sẽ không cần phải suy nghĩ, suy nghĩ logic rối rắm phức tạp sẽ trở thành trực giác. Khẽ thấy thân nó động là biết nó sẽ ra đòn ra sao.
Pros dont think they feel. Noobs (have to _ and must) think a lot.
Chiếu mới chưa có kinh nghiệm chinh chiến. Máu giấy. Mana cùi. Mạng ít. Cơ hội mỏng thì bắt buộc phải xài não thôi. Xài não khó chịu không. Có. Khó chịu vkl. Nó giống kiểu làm neet thâm niên ăn chơi sướng giờ phải đi làm ngày 8 10h tuần 6 ngày vậy.
Khó chịu vì vài lẽ.
1 . Không biết xài não. Quen giải đề tuyến tính đơn nghiệm quen rồi. Giờ cho ăn vấn đề đa chiều sâu sắc là não teo ngay. Thiếu công cụ giải đề và kinh nghiệm đụng đề.
2 . Cái 1 là nguyên nhân của cái này. Lười. Giải đề đời thật nó ác cái là méo có một nghiệm đúng duy nhất. Dm, nghiệm có thể cho ra kết quả từ tệ vô cùng đến tuyệt vô cùng. Nhưng vấn đề là phải áp nó vào đời thật. Đây là bước tốn tâm lực vô cùng. Suy nghĩ ra đáp án đã khó, áp dụng đáp án lên đời thật MỘT CÁCH CHUẨN XÁC HIỆU QUẢ cũng khó vô cùng tận.
Não khôn lắm. Biết XÁC XUẤT ra việc khó nên nó chơi feng. Nó làm feng suy nghĩ nửa vời, suy nghĩ hình tướng, đưa solution hơi hơi ok ok rồi thôi. Não không muốn ra đáp án rốt ráo vì mệt não, mà ra thì cũng chưa chắc thành nên cứ chill thôi. Bảo toàn năng lương thì dễ thấy và ĂN CHẮC. còn giải quyết vấn đề giống chơi xổ số. Bỏ vốn mà chưa chắc ăn. Thôi nên ta cứ lười thôi. Hệ hệ.
Cơ chế không sai. Nhưng đời không yên ả thế. Ko ghé thăm rồng thì rồng ghé thăm feng. Vì ko chịu luyện skill nghĩ và giải quyết vấn đề nên khi gặp vấn đề thì ta cứng đơ, bế tắc, tuyệt vọng, stress. Tới đây thì khóc đổ tại số.Nghiệp quật cho dừa lòng.
Bởi bọn chịu dấn thân bung ra làm riêng sớm nó có lợi thế hơn team ấm êm. Nó quen với việc ăn loz và nhiều đêm ôm gối đẫm nước mắt miên man trong những nghĩ suy. Và nó có một cái lợi thế lớn hơn so với team ổn định lương tháng phà chill là nó đã lập trình não nó từ trong tiềm thức là PHẢI LÀM VIỆC HẾT CÔNG SUẤT VÀ TÌM RA GIẢI PHÁP RỐT RÁO NHẤT, HIỆU QUẢ NHẤT CÓ THỂ. Ôi, team làm chủ chắc thấm cái này, méo nghĩ thông thì não hành tâm bị stress chết mẹ. Đấy, không muốn khôn cũng phải khôn vì không khôn thì chết. À tôi thật, đứa nào mà không biết quản trị stress mà ôm tham việc lớn thì sống khổ không bằng chết. Nội tâm bị dày vò mỗi giờ mỗi ngày luôn.
Nào qua phần 2.
2 . Stress management
Trước khi đứa nào muốn làm giàu khởi nghiệp đồ gì đó thì lời khuyên của tôi là tu thân cho chuẩn. Xác xuất toang sẽ giảm nhiều. Có sinh lực nhiều để ăn loz không bị sốc.
Và trong path tu thân thì nên cố gắng master cái skill quản trị sự căng thẳng.
Nghe quản trị thì hơi to thôi dùng từ bình dân hơn là nên học cách giải toả cảm xúc tiêu cực và sự căng thẳng.
Đ Y LÀ MỘT KỸ NĂNG QUAN TRỌNG MANG TÍNH SỐNG CÒN.
(Có nhiều kỹ năng mang tính sống còn khác, mà nói sau).
Làm chủ thì phải ra quyết định mỗi ngày. Từ nhỏ cho tới lớn. Tùy vào trình độ thì sẽ cho ra quyết định từ tệ vô cùng đến tốt vô cùng.
Và một yếu tố quan trọng khi ra quyết định để tăng độ tốt vô cùng của nó là BÌNH TĨNH. bình tĩnh nó là nền tảng của minh mẫn, chính xác, hiệu quả. Từ những cái này thì mới ra được những quyết định cách tân, hài hoà, hợp lý.
Stress thì đơn giản là phá vỡ sự bình tĩnh. Mà lúc ngáo do tham giận sợ thì thường đưa ra những quyết định ngáo và tiến hành cũng ngáo luôn. Mọi sai lầm đời thật đều phải trả giá. Gầy thì khó chứ phá thì lẹ, một cái quyết sai lầm cũng có thể làm trôi tuột công sức mấy năm trời gầy dựng. Nên tôi nói cái kỹ năng quản trị cảm xúc này nó mang tính sống còn là vậy.
À không phải là sống còn cho cái biz của feng mà còn là vấn đề sống còn cho cái xác của feng. Stress với tâm bị shake thì đẻ đủ thứ bệnh. Nhẹ thì đau đầu đau bao tử nặng thì trầm cảm. Sống mà bị dính mấy cái này thì đời nặng nề ngột ngạt, Ghê lắm tụi bay ơi.
Người thường gặp stress không biết deal thì lậm vào game, ăn nhậu, chơi đồ quên đời. Nhưng chơi mấy này phá lắm, uống thuốc độc giải khát. Tâm được thả lỏng lúc chơi thôi tới lúc quay lại làm việc thì đầu ngáo không tả được. Và dĩ nhiên thì cũng méo có bình tĩnh. Team này dễ bị trigger lắm nếu ko có bia rượu để calm não.
Stress management có 2 nhánh.
A . Dưỡng thân tâm không phá. Không làm những thứ không làm
Là mấy cái mà trang này vẫn cổ động. Ngủ sớm, ăn ok, no pỏn suk, giảm tối đa mấy cái nghiện xàm.
B . Học cách deal với cảm xúc tiêu cực
Này nhiều pháp lắm. Tới đây thì ta ứng dụng pháp tu của nhiều tôn giáo vào đời thật. Có người cầu nguyện, có người thiền….
Như cá nhân tôi thì chạy bộ. Không phải khi không mà nhiều ông big boss ceo chơi chạy trong rừng hay bơi hay võ. Có lý do cả.
Đọc. Mốt viết về cái này.
Rồi, hệ thống xong rồi. Đi trốn đời đây. Hệ hệ.
Hình minh hoạ hợp vibe.